<body><script type="text/javascript"> function setAttributeOnload(object, attribute, val) { if(window.addEventListener) { window.addEventListener('load', function(){ object[attribute] = val; }, false); } else { window.attachEvent('onload', function(){ object[attribute] = val; }); } } </script> <div id="navbar-iframe-container"></div> <script type="text/javascript" src="https://apis.google.com/js/platform.js"></script> <script type="text/javascript"> gapi.load("gapi.iframes:gapi.iframes.style.bubble", function() { if (gapi.iframes && gapi.iframes.getContext) { gapi.iframes.getContext().openChild({ url: 'https://www.blogger.com/navbar.g?targetBlogID\x3d1674674464596712234\x26blogName\x3d%E2%99%A5%E1%83%A6-%E0%B9%91-%E1%83%A6%E2%99%A5ChiChiCharon%E2%99%A5%E1%83%A6-%E0%B9%91-%E1%83%A6%E2%99%A5\x26publishMode\x3dPUBLISH_MODE_BLOGSPOT\x26navbarType\x3dTAN\x26layoutType\x3dCLASSIC\x26searchRoot\x3dhttps://chichicharon.blogspot.com/search\x26blogLocale\x3den\x26v\x3d2\x26homepageUrl\x3dhttp://chichicharon.blogspot.com/\x26vt\x3d-3489631487765417802', where: document.getElementById("navbar-iframe-container"), id: "navbar-iframe" }); } }); </script>

Saturday, July 24, 2010

♥ Speak now - 1

Buồn dã man, vào box Taylor mà sao mình ko tìm lại được cái cảm giác của ngày ấy :(

Mình lạc thật rồi...

Mọi người thi nhau viết cảm xúc, vào đọc thì cái tên Kat hay Charon (Chả) đã chẳng còn xuất hiện như xưa nữa. Cũng hơi buồn...

Mọi người nói trong thread rằng ai không viết cảm xúc là vô tâm, độc ác, sống ko có tình cảm. Uh, nhưng là của swifter thôi mà, mình đâu là mem của box Taylor nữa.. Ta chui vào đây viết vậy.

Về ai trước đây, theo thứ tự nhé


Mều nè, nhờ ấy mà tớ biết đến Yan, nhờ ấy mà tớ quen được biết bao người bạn thật tuyệt vời. Nhờ có ấy mà lần đầu tiên tớ thấy được một cộng đồng dân cư ảo mà như thật, một gia đình ảo mà gần gũi ko kém những người bạn thường ngày. Đặc biệt là ấy, ấy vừa là bạn ngoài đời của tớ vừa là bạn ảo lun. Ấy có biết là 2 con người ấy khác nhau khá nhiều ko? Ấy khi ở nhà tớ thật khác với ấy trên mạng, nhất là cách ấy nói chuyện. Ấy ở ngoài đời thì trầm nhỉ, năm đầu tớ cũng bất ngờ khi thấy ấy có nhiều fan hâm mộ đến vậy. Ấy tài thật, chắc ấy sinh ra là để làm sharer rồi.
Thế nhưng, có 1 điểm ấy vẫn là ấy,đó là ấy rất chu đáo và quan tâm đến mọi người hết mực. Đó là điều tớ thik nhất ở ấy đấy ^-^
Ấy có biết, điều tớ ghét nhất về ấy là gì ko? cũng từ sự quan tâm chu đáo, tốt bụng đến mức không thể tả đc, ấy luôn tự làm khổ mình. Ấy chẳng biết nghĩ cho mình, cũng không biết điểm dừng giới hạn của bản thân. Ấy muốn là ấy làm mặc cho ấy có ốm hay kiệt sức! Cực ghét điểm ấy!! Đề nghị sửa gấp :)
Nhưng mà nói vậy thôi, chứ cái gì cũng có 2 mặt của nó. Nhược điểm đó của ấy nói cho cùng cũng không phải là xấu ^-^ tất cả xuất phát từ trái tim nhân hậu của ấy mà thôi



Đến R nhé
R là một trong những người đầu tiên tớ biết trong Yan, thấy tính R vui vẻ hòa đồng lắm. vào box Kat không bị cái cảm giác lạc lõng, không biết làm gì. Nói thật, hồi đầu Kat còn không hiểu R là con gái hay con trai nữa =))
R dễ thương và luôn quan tâm đến mọi người, chém gió thì vui khỏi nói. kết nhất là lúc đầu R chơi emotion cực đẹp, nhìn mà cứ thèm thèm ^-^ tài sử dụng emotion của R thì khỏi chê. Spam cũng khỏe vô địch
Ưu điểm thì kể rồi đó, nhược điểm nhá ^=^ R vui vẻ vậy thôi nhưng thật ra lại yếu đuối ghê ta. Mà con gái mà, ai chẳng vậy. R lại đi xa nhà nữa, Kat hiểu tâm trạng R và thương R lắm. Nhưng R à, cuộc sống không bao giờ dễ dàng. Cuộc sống sẽ không còn là cuộc sống khi thiếu đi khó khăn. Mà những điều khó khăn ấy lại chính là yếu tố quan trọng để tạo nên mỗi con người. Ta có chạy trốn nó mãi cũng không được. Sống với nó, biết dung hòa và xử lý nó thì mọi thứ sẽ ổn thôi ^-^ và sau cùng, R sẽ nhận thấy mình hoàn toàn có thể chinh phục nó, R sẽ trưởng thành và thành công hơn rất nhiều. Cố lên R nhé, Kat luôn ủng hộ R.

Cat - Người sở hữu nhiều clone nhất mà Kat biết

Cat là người sông rât tình cảm. Những ngày Kat ở USA, Cat luôn vào nhât ký kat đê hỏi thăm tình hình sức khỏe, học hành. Kat quý Cat lăm âý. Tính tình Cat cũng thật dễ thương nữa. Ở Cat, Kat chẳng có gì để phàn nàn cả, chỉ mong Cat mãi là bạn của Kat thôi. Có người bạn như Cat, Kat cảm thấy mình thật may măn, thâjt đó

I AM CHICHICHARON.
4:43 AM

Thursday, February 4, 2010

♥ Lạnh

đêm nay lạnh thật. Cái lạnh đến xé lòng.
Chắc lại một đêm nữa không ngủ rồi. thêm một đêm nữa nằm nghĩ về cuộc sống. sao mình lại buồn đến thế.

Nằm khóc, nước mắt thôi rơi rồi. Nhưng đó ko có nghĩa là vết đau biến mất, đúng ko? ó vẫn ở đấy, sẵn sàng làm mình đau bất cứ khi nào nghĩ về nó.

Nằm mở điện thoại, biết làm gì đây. Mở tất cải file ảnh trong máy ra xem, dường như cái nào cũng làm mình muốn khóc

Thấy hình mẹ..............

Òa khóc....

Trong đầu mình có tiếng như muốn gào lên.
"mẹ ơi, con gái mẹ đang nhớ mẹ lắm, con nhớ mẹ và gia đình nhiều"
Rồi mình lại muốn thanh minh
"mẹ ơi, mẹ nói, cha mẹ sinh con trời sinh tính, mẹ cũng dạy con sống sao ko hổ thẹn với chính mình là đc. con vẫn nhớ lời mẹ, con luôn là chính mình. con luôn tự hào về điều ấy. thế mà nay sao con tức bản thân quá, tại sao nhỉ? con vừa muốn là chính mình vừa ko muốn"
có lẽ đến lúc phải chấp nhận 1 sự thật cay đắng của cuộc sống: sống trên đời có người yêu quý mình thì cũng có người không.

sao cảm thấy cô đơn vậy
đêm nay lạnh thật. Cái lạnh đến xé lòng....

I AM CHICHICHARON.
1:16 AM

Saturday, December 5, 2009

♥ Tự Nhiên Nhớ



Tự nhiên nhớ những ngày ấy
Vừa vui lại vừa buồn.....
Ngồi đăm chiêu suy nghĩ mãi
Lục lại tất cả những kỷ niệm gần 7 năm qua....
TỚ VÀ ẤY...


Nhớ hôm ấy, ấy bước vào lớp... chao, tớ tự nghĩ, sao bạn ý dễ thương thế(có thể là tớ bị hâm...mọi người ko thấy ấy dễ thương, nhưng mà với tớ, ấy cute cực kỳ). Lúc ấy, tớ đã mong cô xếp chỗ cho ấy gần chỗ tớ. hì.Và ấy ngồi phía trên tớ. (Cô bắt tổ trưởng ngồi sau tổ viên để theo dõi tổ viên mừ). Tớ- nhân danh tổ trưởng của ấy, rất hùng hổ vác giấy bút đến bên ấy

- Ấy gì ơi, cho tớ xin tên với số điện thoại, cả địa chỉ nữa.
Ấy tròn mắt nhìn tớ.... hix lúc ấy tớ mới ớ người ra là mình (hơi bị) vô duyên phải đính chính ngay.
- Tớ lấy thông tin cho cô giáo tiếng Anh, cô bắt nộp danh sách tổ viên mà.
Phù, suýt chết... cuối cùng thì cũng có trong tay thông tin của ấy. Giờ nghĩ lại sao nghe như đi theo đuôi vậy nhỉ, ngại ghê :D
Tối hôm đó, tớ băn khoăn ko biết có nên gọi điện cho ấy ko. Nếu gọi thì thành ra mình thik bạn ý à, bạn ý tưởng bở thì sao? Ừm, Nhưng mà tớ muốn gọi. Thế là sau 1 hồi suy nghĩ đến cả tiếng ấy, (bao nhiêu là chất xám của người ta) một đứa con gái, mang tiếng tổ trưởng nhưng ko bao giờ làm bài tập về nhà, gọi điện cho ấy và dõng dạc báo cáo bài tập về nhà để bạn mới vào lớp theo kịp bài. Nói thật, tớ phải gọi cho đứa bạn trc đó để hỏi bài tập là gì ... hix
Hì, ấn tượng đầu tiên phải ko? Ấy nói vs tớ, lần đầu vào lớp ấy rất shock vì 1 đứa con gái rất tự nhiên đi ra làm quen với mình :) hì , tớ là thế, nhưng cũng phải đấu tranh suy nghĩ nhiều lắm đấy, người ta tính cách mạnh mẽ như con trai, nhưng mà cũng có lúc ủy mỵ lắm chứ... hì, chớp chớp ;;)


Nhớ hôm ấy, hình như trời hà nội sang đông rồi thì phải, tớ ko nhớ rõ lắm, tớ đang đi bộ ra bến xe buýt như mọi ngày :) gần ý mà, khi nguyễn trường tộ còn ở khu kim liên, từ đó về nhà tớ có mấy đâu. Ấy đạp xe qua, thấy tớ, ấy dừng lại trêu..(mà sao lúc nào cũng phải nói đểu người ta là sao?). rùi tớ đòi ấy đèo ra bến xe buyt đầu đường. hì ấy ngại..nhưng vẫn đèo tớ, rùi ấy đèo tớ qua những 4 -5 cái bến xe buýt mà tớ chưa xuống xe, hehe, hình như là tớ ngồi sau bắt ấy đèo xa hơn thì phải....ko nhớ nữa.. Chỉ nhớ khi xuống xe, tớ cứ nhìn mãi theo bóng ấy mà thôi. Hôm ấy tớ vui lém, lần đầu con trai đèo tớ đó...(à,ý tớ là người tớ yêu quý - ko tính bố Quân vs anh Vũ, mấy người đó là ko đc tính vào list con trai của tớ)


Nhớ hôm ấy, tớ vs ấy đạp xe về nhà.... ấy đưa tớ về tận cửa nhà rồi vòng lại đi về. Xa phết ấy chứ, đi buýt thì nhanh chứ mọi ngày đi xe đạp tớ thấy lâu lắm. Thế mà hôm ấy, tớ ước con đường cứ dài dài dài... mong nhà tớ đừng bao giờ xuất hiện.


Nhớ hè năm ấy, lớp 8 ấy, chẳng biết ấy còn nhớ ko nữa. Ấy vs tớ buôn dưa lê ko biết mệt. Ấy biết ko, mỗi lần đi học thêm về là tớ cầm ngay cái điện thoại và ấn 8692966... cái số ấy in sâu vào đầu tớ rồi, khỏi lưu...Lần nào cũng thế, như kiểu phản xạ vô điều kiện ấy. Ấy có biết, đến mức tớ muốn gọi cho cái Ngọc hỏi mấy thứ, lại bấm nhầm sang số ấy, đến khi mama ấy nhấc máy....
- Alo, bác làm ơn cho cháu gặp bạn Ngọc ạ.

- Ơ cháu nhầm máy rồi cháu ơi.

(mở lại điện thoại, ôi nhầm sang nhà ấy....)

- À cháu xin lỗi, cháu nhầm, bạn Việt có nhà ko bác?
- Uh cháu chờ chút.
(đấy, lý do tại sao mấy lần tớ gọi mà ko có chuyện gì để nói đó)
Hix, có ngày tớ tính ra tớ vs ấy buôn 6 tiếng lận, kinh chưa :)


Nhớ lớp 9, tớ, ấy và Kiên đều đi xe buýt về, vì trường chuyển đi xa quá. hì, cùng tuyến. Cái xe 23 bé tẹo, mà 1 lũ học sinh cấp 2 leo lên. nghĩ lại vẫn thấy ghê.. hì, nhưng lần nào có chỗ ấy cũng nhường cho tớ. Tớ nhớ có hôm, ấy mắng tên Kiên Đậu cái tội ko nhường chỗ cho con gái :) haha


Nhớ hôm ấy đi mua đĩa CD ở chợ giời, lần đầu tớ biết đến chợ giời đó, tin ko? ấy tớ vs Hường. Vui thật. Sau hôm ấy, vẫn đội hình cũ, bọn mình đi sửa đồng hồ vs Hường. Ấy bít hôm đó tớ giận ấy ko? vì ấy nói Hường lên Việt đèo, để Chi Còi tự đi. Lúc ấy tớ tức lắm, hồi đấy vs cái đầu óc của 1 đứa con gái 14-15 tuổi thì tớ chưa hiểu tại sao đâu. Đến giờ thì chắc ai cũng hiểu nhỉ. Đấy, tớ giận rồi bỏ về luôn :(. Tối hôm đấy áy náy lắm, gọi sang xin lỗi ấy.....



Nhớ những ngày cuối cấp, buồn và ko muốn xa 9i. chẳng bít ấy sao chứ tớ thấy 9i vui lắm. Bạn bè chơi hòa đồng, đoàn kết nữa. Hay là vì có ấy nhỉ? 1 phần nhỏ thui :) Tớ cầm lưu bút đi khắp lớp, muốn tất cả viết cho tớ, NHẤT LÀ ẤY. Nhưng tớ ko dám nói.... trời, nghĩ lại sao mình ngu quá ta!!! Tớ đã thik ấy nhiều lắm, 2 năm tớ ko hề nói ra.... cuối cấp, tớ như con điên ấy, bức xúc. Tớ ngồi tâm sự với anh Khôi.... rồi biết sao ko, ổng viết vào lưu bút của tớ là tớ thik ấy. cuối cùng tớ phải để ổng là người cuối cùng viết lưu bút vì ko muốn cho ai biết. Sau này, kiên đậu viết sau nên nó biết hết!


Nhớ đến sáng mai ko hết đâu..... thời cấp 2 của tớ đẹp thật đấy, cảm ơn ấy thật nhiều.

I AM CHICHICHARON.
4:35 PM

Monday, November 16, 2009

♥ The Ballad Of the Cloud and the Fart.


It happened many years ago
On a bright and sunlit day
When two fine fellows came and met
Upon a well-traveled thorough way

So alike these two gents seemed
As each looked upon the other
Like gazing into a mirror it was
And seeing a long lost brother

I am a Cloud, Sir, said the first
As you can plainly see
I am so fluffy and so white
And as fresh as fresh can be.

And i can see, he did go on
We are quite the same
Perhaps we've met about before
Please tell me,sir, your name

The other looked a bit perplexed
And cocked one eyebrow high
Then a smile burst across his face
And glee twinkled in his eye

My gentle sir, he did begin,
We may be hard to tell apart
But if you lean in close you'll find
I am, in fact, a Fart.
kawaii-not

I AM CHICHICHARON.
10:09 PM

Wednesday, October 21, 2009

Life is a puzzle.
Sometimes the pieces fall apart,but they can be put back together.
There are pieces from people your parents and friends, pieces from people you like and from people you don't like that make your life what it is.
There are pieces from books, pieces of songs, and p
ieces of things that have happened to you.
All the pieces of your life affect you, but THEY ARE NOT YOU!
How about my life? i love all of those pieces in my life, everything, every part. They make up a perfect puzzle picture. And in that picture, there are black and white, mistakes and corrections. There are you and me, there are them and us. There are loves and hates, tears and smiles. It seems like the whole world can be seen through my picture. Sure... that is how I growth, that is how I became the way I am....
Love it, live with it, and proud of it.....

I AM CHICHICHARON.
12:13 PM

Tuesday, October 6, 2009

♥ Moon Festival



Trung thu..... happy belated moon festival...
Hôm nọ trung thu, ngắm Trăng mà bồi hồi nhớ thời thơ ấu.
Nhớ hồi bé ở nhà tập thể B10, vui ơi là vui. Có mình mình là con gái mà cầm đầu 1 lũ con trai đi rước đèn :) nhí thiệt :) còn chơi điểm sĩ số giống trong quân đội để ko lạc mất đứa nào :)
Nhớ
hồi đó đi từng nhà phá cỗ.. như 1 lũ giặc... mà ko, gọi là pirate đúng hơn :) hồi đó chúng nó gọi mình là captain. Chaiz, sao oai quá ta!
Nhớ hồi đó, vào nhà nào mà có con chó làm bằng các múi bưởi ghép lại là mình phải can chúng nó, ko cho phá vội, để mình ngắm nó đã.^^. Uh, nhắc đến Trung thu, ai hỏi tớ thik gì nhất, tớ sẽ nói con chó bằng bưởi. bác tớ làm đẹp lắm. Cười....
Nhớ đêm trung thu hằng năm, 1 lũ rồng rắn lên mây đi khắp nơi, hình như năm nào cũng có đứa cháy đèn....
Nhớ
đem trung thu, các bác phụ huynh có con nhỏ tầm 4-5 tuổi đều gửi chúng nó cho mình, vì mình đc tín nhiệm nhất và cũng là đứa con gái duy nhất trong đoàn :)).... và các em nhỏ của chúng ta đc tớ cho vào nhà bác tổ dân phố ngồi chơi xếp hình :)) trong khi tớ dẫn quân đi chinh chiến :)
Nhớ
trận chiến súng nước giữa B10 vs B7 :) bọn tớ đứa xách xô , đứa bơm bóng nước, đứa nạp đạn đứa ra trận :)) vui khủng khiếp :) tối đó, đứa nào chưa ướt thì bọn tớ cho luôn cả xô nước vào người :)
Nhớ mấy thằng nhóc cùng khu, chạc tuổi mình chứ mấy :) tầm 5-6 đứa....lon ta lon ton, vui cực, giờ chúng nó mỗi đứa 1 nơi, mỗi đứa chọn cho mình 1 con đường riêng.. thỉnh thoảng gặp lại, chỉ còn lại những lời chào xã giao...
Nhớ hồi bé, hem có tiền, cả lũ góp lại đc có 10 nghìn đi mua 1 quyển sổ, gọi là nhật ký chung :) và 10 đứa chuyển tay nhau viết.... nét chữ run run loằn ngoằn khó đọc nhưng sao mà yêu thế...
Nhớ
hồi bé, ko chơi gia đình, ko chơi bố me, ko chơi búp bê :) tớ chơi gươm giáo... ăn trộm cái kiếm nhựa của bà chị, vì hồi đó, bà ý phải dùng để tập thể dục gì đó ở trường..(và cũng vì bố mẹ hem mua kiếm cho tớ, kêu con gái ai chơi kiếm). Bất đắc dĩ thôi mà :">. Đi đánh nhau...gãy kiếm.... vội đem trả chỗ cũ... bị chị phát hiện... và..... chạy :) Eo ôi, bao kỷ niệm hồi bé, thik thật đó :)... nhưng qua rùi cái thới nghik như quỷ :)... những gì còn lại chỉ là những kỷ niệm đáng nhớ và quyển sổ nhật ký ngày xưa- nhật ký thời mực tím...
Nhớ 10 năm về trước... happy 10-year-ago moon festival

I AM CHICHICHARON.
9:29 AM

Friday, September 25, 2009

♥ Chillin'



Being Alone Is A Special Time
There are times when i have special lessons to learn.
The lessons I learn in my quiet time will push me toward my greatness.
Chillin' is quiet time that you spend getting in touch with how you feel and what you want.
TODAY, I AM WILLING TO CHILL!
To be alone and grow in a special way

I AM CHICHICHARON.
6:58 PM


♥ Chichicharon ;



      theGrumpyToast is very grumpy. Beware, this toast bites.

      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:
      INFO (:

♥ TagBoard



    Chat With Me :) NOT spam.
    Myspace Life Graphics Quotes

    Myspace Quotes Graphics


    Keep track of your time ♥

    US Central Time

    ♥ CHICHICHARON's Playlist



    Enjoy it


    MusicPlaylist
    Music Playlist at MixPod.com

    ♥ Thank you

    ♥ Past Entries